Trở về nhưng bên ngoài hiên không có ba chờ
Từng là nơi con dừng chân nay bỗng chơ vơ
Ba giờ liệu ở đó?
Xin 1 lần hãy hóa làn gió
Cho mắt con cười
Cho lệ ngừng rơi
Chẳng hiểu vì sao ba cứ mãi như vậy?
Mãi cho hết những gì mình có
Mãi chọn cách im lặng trong sương gió
Con ghét cái cách ba vùi mình chịu hi sinh
Ghét cái cách ba bệnh rồi vờ lặng thinh
Ghét đôi thứ ba làm
Nhưng cũng yêu đến vô vàn
Con ghét cái cách ba ngại phiền hà người thân
Ghét cái cách ba cần mà lại tỏ ra không cần
Con ghét muôn phần
Là phải nhìn ba rời xa dần
Chẳng hề kêu than một câu
Chẳng ngại cô đơn dài lâu
Ba vẫn một mình
Từng ngày nuôi lớn con
Dù nhiều khi con làm sai
Vẫn dịu dàng, ba luôn nhẫn nại
Ba nói không nhiều
Mà trái tim tràn ngập tình yêu
Chẳng hiểu vì sao ba cứ mãi như vậy?
Mãi cho hết những gì mình có
Mãi chọn cách im lặng trong sương gió
Con ghét cái cách ba vùi mình chịu hi sinh
Ghét cái cách ba bệnh rồi vờ lặng thinh
Ghét đôi thứ ba làm
Nhưng cũng yêu đến vô vàn
Con ghét cái cách ba ngại phiền hà người thân
Ghét cái cách ba cần mà lại tỏ ra không cần
Con ghét muôn phần…
Con ghét con chẳng thể nào làm được gì hơn nữa
Con ghét con từng nhiều lần làm ba lo sợ
Con ghét bây giờ
Con ghét con làm nhiều điều mà chẳng hề suy nghĩ
Đã khiến ba buồn
Thức trắng bao đêm vì con
Con ghét bây giờ
Vì chẳng còn ba chờ con về…