thương em áo rách còn thương
thương người đò đeo bến vắng
nhớ cánh chim mỏi mòn tìm nhau
thương em mưa nắng giải dầu
đời nổi trôi nhưng lòng còn thương
nhưng bây giờ...trời đã sang đông
thương em cơ hàn
mk quên đời anh trắng tay
rồi chiều nay, buồn như gió lay
ngày em sang sông
áo rách ngày xưa em bỏ đi, mặc lên áo lụa
nhớ đêm mưa dầm
em ngồi...khâu từng mảnh áo năm xưa
khâu cả giọt lệ yêu thương
ngày em ra đi
mưa trắng đường quê
anh tìm e, còn đâu xóm nhỏ
đã không chung đường
thôu đành, nhặt [nhắc] lại manh áo năm xưa
sao giọt lệ nào rơi mau
đêm mưa xuống đời [đường]
áo xưa bây h đã phai nhạt rồi sao lòng còn thương
đêm.....trắng đêm, trên bến sông buồn năm nao
tiếng đàn kiều [kìm] ai oán cung tên
mắt lệ buồn mình anh ngồi nhớ
(ngày nào ta vẫn còn nhau, sao bây h anh một [ở lại] mình anh)
ngày em ra đi
mưa trắng đường quê
anh tìm e, còn đâu xóm nhỏ
đã không chung đường
thôu đành, nhặt [nhắc] lại manh áo năm xưa
sao giọt lệ nào rơi mau
đêm mưa xuống đời [đường]
áo xưa bây h đã phai nhạt rồi sao lòng còn thương
ngày em sang sông
anh đứng bờ ao
nghe từng cơn....lạnh sao quá đỗi
áo xưa cơ hàn, bây h, vẫn còn... hơi ấm em nồng
ân tình, giàu lòng yêu thương
trăm năm bến đợi, có ai quay về để anh gửi lại áo nghèo ngày xưa
trăm năm bến đợi, có ai quay về để anh gửi lại áo nghèo ngày xưa