Ôi biết nói gì khi cách xa
Nhìn em thấp thoáng với lụa là
Tình mới đó như xa lạ
Có biết tình tôi rất thật thà
Nói cũng bằng không khi người sang đò
Quên rồi câu hò quên chữ thủy chung
Lênh đênh sóng to biển lớn
Chông chênh vượt bao thác ghềnh
Khi tình đời quá bấp bênh
Trách móc làm chi ân tình tan rồi
Em về bên người thương cũng vậy thôi
Quên đi tiếng yêu ngày đó
Gió mưa nhạt phai má hồng
Khi người vui sống bên chồng
Sông quê con đò buồn nhớ ủ ê
Trăng thề lạc chốn sơn khê
Em vội vàng quên ước thề
Xa xôi đâu còn ngày tháng đam mê
Con đường tình quá lê thê
Trách người bỏ quên lối về
Nước mắt cạn khô khi tình không còn
Biển cạn non mòn đâu tấm lòng son
Yêu thương héo hon từ ấy
Cô đơn mình anh chốn này
Đâu còn mơ phút sum vầy