KHÔNG BAO GIỜ PHAI
st Ngô Duy Thanh
Khi sống dưới mái trường ấy
Thầy cô mến yêu cho tôi bao điều hay.
Áo trắng thấp thoáng bay, ghế đá dưới tán cây
qua từng ngày chờ tôi đến đây.
Nghe chiếc lá rơi nhẹ lướt
Dòng sông tuổi thơ trôi đi chẳng dừng lại.
Nuối tiếc những tháng năm gắn bó suốt với nhau
Vượt qua nghìn trùng gian khó.
Và khi tôi lớn đến lúc thế giới nhiều đổi thay
Sẽ không quên bao năm yên vui thời thơ ngây.
Bạn bè nơi phương xa xin nghe lời thầy cô khuyên răn ta lẽ đời:
“Làm người không nên chìm trong dối gian!”
Bạn ơi xin hãy nhớ lấy tiếng nói thầy cô khi ta lớn khôn:
“cố gắng sống có ích cho ngày mai”.
Cuộc đời luôn luôn đẹp tươi cho những ai thành người.
Và thầy cô hé nở nụ cười.
(Cuộc đời luôn luôn đẹp tươi cho những ai thành người.
Lời dạy mãi khắc ghi không bao giờ phai.)