Bằng Lăng Tím

Lời bài hát

Anh vẫn còn nhớ ngày còn mặn nồng chẳng nghĩ đến chuyện phải xa rời
Nhẫn cỏ ta trao trong anh còn giữ sao nỡ bỏ lại mình anh đợi
Dưới gốc bằng lăng ,dòng lệ nứt nỡ sao duyên mình chẳng thành đôi
Tiếng sáo hôm đó làm anh chợt nhớ ,nhưng rồi thì cũng đành thôi
Em đi rồi hoa chẳng nở rộ vào mùa thu như thuở ban đầu
Biết trách tại ai bởi do khi số phận của mình thì chẳng được sang giàu
Cho dù cố níu trọn vẹn được không thôi thì nỗi sầu anh mang vào
Chôn vùi kí ức rực rỡ ngày nào thoáng qua rồi cũng vội lan màu
Ngày mai đây đường tình rẻ lối biết cho đến khi nào ta gặp nhau
Ông trời ban tặng do anh không biết giữ để bây giờ lòng anh đau thật đau
Mang hết yêu thương em nở vứt bỏ để anh nhận lại bao đắng cay
Là kẻ xui xẻo hết tất cả mọi việc biết đến khi nào được may mắn đây
Ngoài chân thành anh chẳng còn gì để cho người phải nhận ra
Vẫn còn mãi nặng tình giữa đồng cỏ xanh luôn chắc chứa muôn ngàn hoa
Em như ve sầu xuất hiện ban đêm cho anh hằng đêm kiếm
Chuyện tình thật đẹp rồi cũng đến lúc tàn, phai theo bằng lăng tím
Gió đưa nhẹ cành hoa tả tơi
Hứa trọn đời nhưng phải rời xa
Đã muộn màng chuyện tình chúng ta
Tàn phai theo những tháng ngày qua
Thôi em đành rời xa chốn đây
Những tháng năm xưa đã úa màu
Giọt lệ sầu vương đắng môi ta với người
Ai đã nói là mình sẽ không có ngày xa
Ai đã nói là yêu duy nhất mình anh mà
Ai đã nói rằng anh luôn nằm ở trong tim
Và ai đã nói truyện tình mình đẹp nhưng sao lạc mất em không tìm (hở)

Biết, là anh không thể cho em được yên vui
Nhưng anh đã cố, trao em nụ cười chỉ để thấy em bình yên thôi
Anh không dám tin rằng cuộc đời này anh phải xa người anh thương nhất
Ngày em rời đi anh như chết lặng mang trái tim người ra vương vấn

Anh đã không thể xóa, hết tất cả kể từ ngày ta lạc mất nhau
Anh đã không thể quên được hình bóng đó nổi buồn này biết phải cất đâu
Anh vẫn in trong tim màu hoa tím bằng lăng buồn của tháng ngày trước
Cái thuở yên bình những chiều lặng gió ngày con tim anh chưa trầy xước

Giờ thì sao, em về đâu khi hoàng hôn kia đã chợt tắt
Bình minh sẽ đến những em chẳng còn trao anh những thứ xa vời nhất
Em đi rồi màu trời xám mịt không biết phải nhớ trong bao lâu
Nhân duyên mình lỡ thôi đành tạm biệt và anh hứa sẽ không sao đâu

Gió đưa nhẹ cành hoa tả tơi
Hứa trọn đời nhưng phải rời xa
Đã muộn màng chuyện tình chúng ta
Tàn phai theo những tháng ngày qua
Thôi em đành rời xa chốn đây
Những tháng năm xưa đã úa màu
Giọt lệ sầu vương đắng môi ta với người

Bạn đánh giá chất lượng bản lyrics này như thế nào?
Tốt
Tệ