Ngồi trong đếm vắng viết thư cho anh ân tình đôi ta.
Lời em muốn nói với anh lần cuối khi em rời xa.
Lòng sao cứ mãi nghẹn ngào.
Nhìn trang giấy trắng nhạt nhòa.
Dòng thư cứ trôi trôi theo nước mắt này.
Từ lần em đã sống trong muộn phiền anh nào đâu hay.
Nhỏ nhoi ôm lấy bóng anh tựa nhánh dây leo mỏng manh
Vì em đã dối lòng mình.
Tưởng anh sẽ mãi là người chỉ yêu có em và mãi riêng em.
Giờ em đã biết được rằng ước muốn của người sẽ ko bên em suốt đời.
Và em chỉ mãi là người đến sau bên anh mà thôi.
Thì xin anh để cho em rời xa và rồi anh sẽ quên em nhẹ nhàng.
Chút tiếc nuối rồi người cũng qua.
Hãy để em ra đi....