lên đường nhập ngũ anh chỉ mong rằng nơi đó vẫn có người đợi anh
không cần hằng nga hay là bạch tuyết chỉ cần có em ở bên cạnh
anh bước ra đi vững một niềm tin khi quay trở về minh sẽ cưới
hai năm nghĩa vụ thử thách đôi ta cũng dần dần sẽ qua mau thôi
nào ngờ vào lính chưa được một năm em viết thư nói mình chia tay
em không đợi được hai năm lâu lắm em cần người chăm lo từng ngày
tay cầm lá thư nước mắt rưng rưng em ơi tại sao lại như vậy
vất vả thao trường mệt mỏi đến đâu anh vẫn gọi cho em mỗi ngày
cái thời gian đầu em nhớ anh nhiều sáng sáng trưa trưa em mong ngóng
viết thư thăm hỏi gửi lên chiến khu anh à ở nơi này em mong
anh cố giữ gìn miếng ăn giấc ngủ vững bước chân đi trên thao trường
em vẫn ngóng chờ ở nơi xa đó nơi anh sẽ gọi là hậu phương
ngày tháng trôi đi dòng thư em gửi tới anh tại sao cũng vơi dần
anh có nhắn về nhắc em lên thăm thì em lý do em đang bận
trên đường em đi giờ toàn nắng chắc chắn em không muốn có mưa
anh tự hỏi lòng không biết thằng lính quê mùa giờ đây em còn nhớ
nhìn về hậu phương nơi xa ấy người yêu tôi đi lấy chồng
nhìn về hậu phương em có còn đợi còn chờ trắc là không
ngày bước ra đi hẹn hẹn thề thề dẫu có thế nào cũng bên nhau
mà sao bây giờ em bên người mới mà sao bây giờ trái tim đau
nhìn về hậu phương nơi quê nhà ấy trắc lúc này em đang rất vui
em đang ấm êm ở bên thằng đó người em gọi là tình yêu mới
nhìn về hậu phương mà sao nước mắt thằng lính này cứ rơi
nhìn về hậu phương hai năm xa cách anh mất em thật rồi em ơi
vậy mà mày nói mày chờ tao mày nói 10 năm mày cũng đợi
rồi mày quay lưng bước theo thằng khác tao đi chưa nổi 1 năm trời
em đang hạnh phúc lắm đúng không dám cưới của em thật hoành tráng
tình nặng nghĩa sâu hứa chờ hứa đợi cuối cùng em cũng bước sang ngang
vì anh là lính anh là lính sau này làm gì có tương lai
rồi quay trở về hai bàn tay trắng nhìn lên nhìn xuống có hơn ai
giờ đây có khóc thì có được gì anh em đồng chí động viên nhau
ở nơi hậu phương em cứ sống tốt nơi này nước mắt để anh lau
đã không còn đợi còn chờ em đã không còn như ngày xưa
hỡi cố nhân ơi sao nỡ quên đi hết bao lời ngọt ngào xưa từng hứa
cứ nghĩ về phương trời xa ấy trái tim tôi lại quặn đau thêm
em vui bên người nào đâu thấy nơi này anh lặng khóc trong đêm
tôi kiếp xa trường em bước sang ngang đằng sau bao nhiêu lời em hứa
cuộc đời thằng lính nhọc nhằn sương gió mất hết tất cả đã đủ chưa
tay ôm thép súng ngẩng đầu nhìn lên thầm hỏi bầu trời cao vời vợi
hậu phương giờ đây có còn ai ngóng có còn ai chung thủy chờ tôi
nhìn về hậu phương nơi xa ấy người yêu tôi đi lấy chồng
nhìn về hậu phương em có còn đợi còn chờ trắc là không
ngày bước ra đi hẹn hẹn thề thề dẫu có thế nào cũng bên nhau
mà sao bây giờ em bên người mới mà sao bây giờ trái tim đau
nhìn về hậu phương nơi quê nhà ấy trắc lúc này em đang rất vui
em đang ấm êm ở bên thằng đó người em gọi là tình yêu mới
nhìn về hậu phương mà sao nước mắt thằng lính này cứ rơi
nhìn về hậu phương hai năm xa cách anh mất em thật rồi em ơi