Ver 1:
Chúng ta từng cùng một giấc mơ
trớ trêu lại không cùng quan điểm
hợp âm rải như lòng đang rộn ràng
nhưng âm vang chẳng thể thành tiếng
có vẻ tiếng đàn như đang thở than
cho điều gì đó vừa vỡ tan
là ai đã ôm cơn mơ màng,
ai đem chuyện buồn ra mở bán
Em vội quên đi lời hẹn ước, như là duyên phận được định trước
chỉ là anh tự mình ôm lấy, thêm vài chuyện buồn cho sự ràng buộc
anh đã từng nghĩ rồi sẽ một ngày mình được yên giấc mà không cần thuốc
nhưng chỉ là nếu, chúng ta không lấy khoảng cách làm thước…đo
Cô đơn tựa như hạt mưa, giăng đầy đoạn lòng quanh co
những vệt dài trên cửa, muốn giam anh vào trong nó
anh chẳng còn đứng nổi nữa, chêm chút những gì từng gắn bó
anh đâu nào muốn em phải liên lụy, thôi thì em cũng đừng nên chớ hoài lắng lo
Anh vẫn thường buồn, chẳng biết phải mất bao lâu thì mới chán
dẫu là hoài niệm, ký ức thì làm sao thắng nổi được thời gian
có lẽ cái tôi quá lớn, lại vô tình đẩy chuyện mình đến giới hạn
tất cả là vì sai lầm... mà để bức tranh đó lại một màu xám
Ver 2:
Hoài niệm cứ như nốt trầm, chẳng lúc nào anh ngừng nghĩ đến
thậm chí từng giây, từng phút anh vẫn ngân nga nhắc mình mỗi khi quên
Anh yêu những điều cũ kỹ, dù nó chẳng còn có đủ chủ vị
phủ lên chiếc áo rêu phong, cho quá khứ cuộn mình sâu góc phòng
Và anh nhâm nhi đến hết ly này
cho đến hết cả chai đầy
Để không còn phải sợ cô đơn
anh đã thầm thì với cơn say
"Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, anh chỉ muốn xin thêm một ngày
Chỉ là giá như quay ngược lại...thì giờ đã không có bài hát này"
Hook:
Gió ơi... Đừng mang cho anh nỗi sầu
Làm nhòe đi em khóe mi, thêm buồn...
Sáng đêm, tìm anh nơi ta vẫy chào
Chờ đợi anh đến chúng ta, bên nhau...
Cho dù quá khứ, buồn đau mãi
Sâu trong tâm trí anh
Em sẽ mang đến, yêu thương dẫu mỏng manh
Nguyện chờ đợi mãi, tình yêu của, anh sẽ dành cho em
Dù thật lòng hay không, chẳng quan trọng đâu anh...
Chúng ta... Đã bên nhau thế mà, tình yêu vẫn chưa lớn sau bao ngày... Xót xa... Tình yêu em như món quà, dành tặng riêng anh lúc anh chia xa...