Một khi giờ đây những lời yêu thương nghe thật nực cười. Và đâu cần ai biết, tôi sợ ánh mắt hàng trăm người. Rồi nhận ra tôi thật cô đơn. Nhìn đời tôi ai nghĩ, lắm khi...
Cho dù đi tới cùng đêm tối, cho dù đi tới cuối nỗi buồn
Tôi vẫn sợ…
Tôi sợ tôi biết mình yếu đuối. Tôi sợ tôi biết rằng ko bao giờ tìm thấy cho mình. Cả thế giới tôi từng mong chờ. Tôi sợ tôi biết mình ngây thơ.
Tôi sợ tôi sẽ phải đi tới cùng, phải đi tới tận cuối con đường. Mình tôi với bóng đêm tôi in hình.
Nhớ lại bao nhiêu lần đi gom, vụn vỡ con tim. Và tôi biết. Sợ khi niềm tin ko dành cho nhau.
Tình yêu chỉ còn tổn thương. Ko muốn nghĩ tới.Cho dù đi tới cùng đêm tối, cho dù đi tới cuối nỗi buồn.
Tôi vẫn sợ...
Tôi sợ tôi biết mình yếu đuối. Tôi sợ tôi biết rằng ko bao giờ tìm thấy cho mình.
Cả thế giới tôi từng mong chờ.
Tôi sợ tôi biết mình ngây thơ.
Tôi sợ tôi sẽ phải đi tới cùng, phải đi tới tận cuối con đường. Mình tôi với bóng đêm tôi in hình.
Sợ... con tim tôi nhiều chai sạn. Sợ... yêu thương tôi còn nông cạn. Sợ... con tim tôi thôi nhớ thương... Tôi sợ tôi biết mình yếu đuối. Tôi sợ tôi ko bao giờ tìm thấy cho mình. Cả thế giới tôi từng mong chờ.
Tôi sợ tôi biết mình ngây thơ và tôi sợ tôi sẽ phải đi tới cùng, phải đi tới tận cuối con đường., Mình tôi với bóng đêm tôi in hình.