Em hỡi sao vô tình, làm như là chưa biết mình
Lòng hỏi lòng quặn đau, vì sao em nỡ quên mau
Khi xưa em hứa bao điều, biết bao lời ngọt ngào trăng sao
Nhớ câu em nói ban đầu, mai mốt này em làm cô dâu
Ai bảo tôi tin lời, để nay buồn đau cả đời
Người bỏ mặc tình tôi, chạy theo cuộc sống an vui
Em mê nơi chốn đô thành, có bao điều em hằng mong ước
Nên em đã quên câu thề, quên hết lời đã hẹn ngày xưa
ĐK:
Người ơi… em thấu chăng, ngày em xuất giá theo chồng
Nuốt lệ trong lòng, anh đau buồn thắt từng ruột gan
Dường như bão giông, nghe từng cơn sóng xô dâng trào
Câm nín anh nhìn, trách duyên mình sao quá bướm ong
Còn đâu ước mong, từ nay ước mộng tan rồi
Gởi trọn câu thề, cho về nơi chốn xa xôi
Đành thôi lẻ loi, cầu cho em sống vui bên người
Anh sẽ luôn tươi cười, cố chôn vùi nổi buồn vào tim
Anh sẽ luôn tươi cười, cố chôn vùi nổ buồn vào tim…