Thời gian trôi thật nhanh,để lại trong anh niềm đau,rồi từng đêm anh thầm mơ trong tiềm thức bóng dáng ai về trong giắc mơ xa xôi.Vì em hay giận anh,và tại em hay hờn ghen làm tim anh đau thật đau cho dù biết lúc ấy em sai,hay mắng anh,hay trách anh vu vơ.
Qua rồi chẳng còn ai hờn,qua rồi chẳng còn ai ghen,giờ một mình anh bước trên đường xưa,giờ đây đã không có em.
Và từng đêm anh trong cơn mơ thấy em trở về,nhẹ nhàng đến bên anh trao anh chiếc hôn thắm thiết nhưng giây phút ấy đã vụt tắt khiến anh giật mình,chợt tỉnh giấc vẫn thấy bóng tối cứ vây quanh.
Từng giọt nước mắt đã thắm ướt khóe mi nhạt nhòa,dù là mơ nhưng anh vẫn biết có em nơi đây,trong giây phút ấy đã khẽ nói vẫn yêu mình anh,từng lời em nhẹ nhàng còn vọng trong anh.Em về!