Giờ thì anh đã khác, đã đành lòng bỏ rơi em rồi
Điều mà em chẳng tin ở trước kia
Và ai cũng thay đổi, tốt hơn hay thành kẻ tồi
Khi đã trót yêu rồi mấy ai nghĩ được chuyện xa xôi
Gặp được nhau thật nhanh bước qua đời nhau sao đành
Để lại bao yêu dấu quên mà có được đâu
Người mà anh cố giấu, lại là chính em từ lúc đầu
Hóa ra em là người thế thay những lúc anh buồn
ĐK:
Vì ai em đánh đổi cả thanh xuân để giữ gìn
Liệu anh có thấy xứng đáng với hai chữ niềm tin
Vì em ngốc nghếch cứ yêu thôi tin vào lời nói dối
Đến giờ anh thuộc về ai mất rồi
Chẳng danh phận nên anh cứ đi níu kéo được gì
Thật chẳng may anh lại là người trắng tay
Rời xa bao lâu nay em nào có hay
Giờ đây trong chốc lát
Anh trở thành kẻ ác phải không ?
Thà đánh mất tất cả
Còn hơn nghe những lời nói dối gian
Một lần quay lưng đi để không lo đời hoang phí
A2:
Điều em từng nghĩ tới, giờ đã thành thật rồi
Chẳng thể yêu ai,chẳng thể tin ai, phải không anh ơi
Trái tim này tổn thương, như bông hoa hướng dương thiếu ánh mặt trời,
Cuộc sống này thật khó khăn phải không anh ?
ĐK:
Vì ai em đánh đổi cả thanh xuân để giữ gìn
Liệu anh có thấy xứng đáng với hai chữ niềm tin
Vì em ngốc nghếch cứ yêu thôi tin vào lời nói dối
Đến giờ anh thuộc về ai mất rồi
Bridge:
Cũng đến lúc phải nói chia tay rồi,
Buông thật nhanh để không phải khổ cả đời
Những anh ơi, sao mà anh chẳng thấy tội lỗi
Em chỉ đau vì em đã yêu một người thích lừa dối
ĐK:
Vì ai em đánh đổi cả thanh xuân để giữ gìn
Liệu anh có thấy xứng đáng với hai chữ niềm tin
Vì em ngốc nghếch cứ yêu thôi tin vào lời nói dối
Đến giờ anh thuộc về ai mất rồi
Kết:
Không sao đâu em sẽ sống tốt mà
Không sao đâu mọi chuyện dần sẽ qua
Do em thôi tất cả do em mà
Chẳng danh phận nên anh cứ đi níu kéo được gì