Mỹ nhân đâu phải như phàm thai
Hóa thân từ khí tiên mà đến
Xưa đã là tướng tại thiên
Mà nay cớ sao si tình ta
Để chuốc tương tư bao tổn thương
Nào “Lục Diệu Ngũ Tinh” tỏa sáng
Đời tuy ngắn nhưng tình đã lâu
Nghe tiếng cười giai nhân khó quên
Thần binh sao “ngũ uẩn khó tránh”
“Thiên đạo nhân quả” cứ khắc vào tâm
[ĐK]
“Đa tình tự cổ” lắm khổ đau
“Dư hận” chìm đắm đến ngàn sau
Lạc mất đi hồng nhan lại cứ cuồng si
Không sợ mọi trắc trở trời Tây
Không sợ thống khổ rã rời
Đời này hãy để ta phiêu bạt với chàng