Một ngày dài quá em ơi
cõi lòng lạc lõng chơi vơi
Đoạn đường và phố không tên
Nơi đâu cũng nhiều thương nhớ
Em vội vã đi thật xa
Sao không trở về trong giấc mơ
Tình đầu vụn vỡ trong tôi
Kỷ niệm làm đắng đôi môi
Giọt sầu để ánh trăng rơi
Đôi mi cũng chỉ khép hờ
Em Là tan vỡ
Em là tất cả
Để lại trong anh những tổn thương bao ngày qua
Nếu ký ức của những ngày tháng ấy
Không lung linh không tốt đẹp như vậy
Anh sẽ chẳng giữ như một kho báu
Vì lỡ lạc mất biết tìm đâu.
Giờ anh quá yếu đuối như khi anh có em
Một vòng tay ấm nơi đó có giữ em lại
Mỗi khi em gục ngã giật mình nhớ đến ai (liệu rằng có nhớ đến anh)
ĐK:
Một ngày dài quá em ơi
cõi lòng lạc lõng chơi vơi
Đoạn đường và phố mưa rơi
Mây đen phủ đầy nổi nhớ
Em về với
Phương trời mới
Sao còn ở lại trong giấc mơ
(Rap)
Đồng hồ đang trôi qua 12h
em đang đâu liệu ai chờ
phố vắng đường dài người đang bước bên ai
kết thúc tình yêu này có sai bae
anh không muốn mình tự lừa dối đâu
tim anh rỉ máu không hề chối đâu
baby don't kill in my vibe
baby i wanna see your smile
mong được 1 lần em nhìn lại.
Lời 2
Cứ trách mắng anh là người tệ nhất
Đi ngang qua trong cuộc đời em vậy
Cây chẳng sống nếu một ngày thiếu nước
Yêu không quan tâm mất biết tìm đâu
Đoạn đường ký ức đó giờ hóa con sóng to
Vùng trời thương nhớ đổ vỡ như mảnh thủy tinh và
Bước đi trên nỗi đau của anh em có vui
(tập sau: Vội vàng rồi ngày người nhìn lại
Chỉ còn bóng tối)
Người là ngọn gió lang thang
Tình là ngọn núi thênh thang
Người là một đóa phong lan
Không gai nhưng làm rỉ máu
Thì cho dù đau
Chẳng trách được đâu
Mong em tìm được người đến sau
Tình đầu vụn vỡ trong tôi
Kỷ niệm làm đắng đôi môi
Giọt sầu để ánh trăng rơi
Đôi mi cũng chỉ khép hờ
Em Là tan vỡ
Em là tất cả
Để lại trong anh những tổn thương bao ngày qua
Coda:
Đêm lạnh đơn côi dài thêm hiện lên ngày phai phôi
Với những chua cay mình từng nói lời hứa lầm tin lời đầu môi
Chịu bấy nhiêu niềm đau
Mà nào có quên được nhau
Mưa phùn tuôn rơi từ nơi lời yêu mình buông lơi
Thấm ướt con tim vì sao cứ đắm chìm
Có cơn mưa nào mang em về lại với anh dù chỉ một chút thôi