Ngồi nhớ đến kí ức, một thuở nào khổ đau,
nghèo dang hai tay, miệng đời đắng cay,
chòm xóm chẳng dòm ngó, nào có người mến ta,
trắng tay một mình cuộc đời sao bất công,
thấp thoáng bóng hình đó nắm bờ vai,
người anh em phương ấy nặng mang tình thuở nay,
tôi mang ơn anh nhiều, không nhờ có anh,
thì thân tôi hôm nay đây đâu giàu có.
Huynh đệ ơi, suốt đời tôi, nguyện in sâu khắc ghi ân tình đó,
lòng cầu mong bình an, nhiều anh em thế gian, chẳng còn lang thang, l
ầm lỗi mang, bao lời than biến vội tan,
nhờ ơn trên chở che anh và tôi, dù đời trôi vội mau,
vùi thân nơi đất sâu, lòng không quên câu,
tình nghĩa lâu không dối gian sầu.