Vết chân chim hằn in lên mắt mẹ
Nét nhọc nhằn kẻ lằn trên trán cha
Sớm khuya lam lũ lắng lo con khờ
Bán lưng cho trời bán mặt cho đất.
Đếm bao nhiêu mới đủ hết tình cha
Tả thế nào mới rõ được nghĩa mẹ
Ơn sinh thành con ghi khắc trong lòng
Cả cuộc đời chẳng thể nào quên.
Ở ngoài đời bát nước, mảnh khăn người ta cũng chẳng cho không
Về nhà cơm canh mẹ nấu chẳng hề kể công
Buồn đau không cạnh cha con phải tự nuốt nước mắt trong lòng
Bởi cả thế giới chẳng ai cùng khóc.
Chẳng mầu nhiệm nào cản ngăn nổi sự già đi của cha mẹ
Thêm xuân đi qua bóng dáng dần xa
Dẫu mưa giông nguy nan hay những lúc nắng ấm êm đềm
Con luôn ghi khắc ân tình mẹ cha.