Người Lau Nước Mắt
Ngày xưa anh sống với nỗi buồn,ngày xưa anh chơi vơi giữa vô vọng
Tìm niềm vui trong cơn ác mộng,tìm người yêu trong vòng tay người khác.
Nhủ lòng quên nhưng chẳng thể nào,gạt đi hết những năm tháng bên nhau...
Ngậm ngùi với bao nhiêu nỗi đau...Có quên được đâu.
Rồi một hôm anh chông thấy nụ cười,nụ cười đó đánh thức trái tim này.
Và em đã lau khô những dòng lệ mà ngày qua khiến anh buồn tê tái.
Tưởng là mơ nhưng không chính em là người mang đến những yêu dấu trong anh
Cảm ơn em mang hơi ấm đến trái tim của anh...
Từng nụ hôn theo gió bay về đâu ? Có phải chăng đi đến nơi địa đàng
Và nơi đây a sẽ thầm ước mình bên nhau sẽ chẳng rời xa.
Người lau khô nước mắt chính là em...Hứa với anh em không phải là mơ
Để anh không bơ vơ lần nữa,cuối còn đường sẽ có tình yêu....
Của đôi mình...!