Có một ngày, em về bến sông mộng mơ
Vấn khăn voan, cho người đời thêm hững hờ
Khách qua đò, từ ngày vắng đi nàng thơ
Cứ thẫn thơ, nhìn dòng nước trôi lững lờ
Cố nhân mộng, họa một ánh trăng ngẩn ngơ
Đứng chơ vơ, giữa màu trời sương phủ mờ
Có con thuyền, lẻ loi níu đôi vần thơ
Rẽ sóng tình, để đời mãi trôi trong ơ hờ.
Đk:
Ngắm trăng rơi, trên dòng sông, nhớ người xưa thấy sao nao lòng
TÌnh buông lơi, sầu chơi vơi, để đời tôi thấy đơn côi
Gió quên mây, không về đây, che mờ đi nét mi đường mày
Vầng trăng rơi, cành hoa rơi, người cũng xa tôi rồi.