Dưới con phố trời đổ mưa
Dưới cơn mưa có hai người
Đứng quay bước ngược hướng nhau
Rồi đường ai nấy đi
Nước mắt ngân ngấn tràn khóe mi
Môi mím tay run, khúc phân ly
Cay đắng nghẹn trong nỗi bi thương
Để lại một cõi vấn vương
Tỉnh giấc giữa cơn mộng buồn
Nhánh vô thường rụng rơi một đóa
Mùa hóa sang đông cũng đành
Thân mỏng manh ngụp trong tuyết trắng.
Tựa gió phiêu du non ngàn
Chốn địa đàng gặp cơn bão lớn
Để rớt nét đơn xuân thì
Xin lỗi vì đã đau cùng nhau.
Dưới hiên vắng trời đổ mưa
Dưới cơn mưa có một người
Mắt vô lối nhìn phía xa
Đợi chờ ai ghé qua
Hôm ấy mưa đến là tháng tư
Tháng sáu di cư khắp phố phường
Tháng tám tháng chín vẫn chưa buông
Mười hai ngập trong nhớ thương.