Thương nhớ về Đồng Nai, thương cô em gái có còn mót điều trên đồi
Thương bà lão già lên rừng hái nắm rau
Thương ông sáu câu, bao năm nay có còn giăng lưới trên hồ Trị An
Nhớ người chị hai, có những ngày trời mưa
Đường trơn lầy lội xa, tan ca sớm tối đi về
Nhớ người mẹ hiền, với những năm tháng ngày, dọn hàng bày bán sớm mai
Con sông lớn Đồng Nai, khởi nguồn chảy từ Nước Việt
Cuồn qua bao vườn núi lửa, tắt ngấm ngỡ chừng triệu năm
Cô đơn đây hòn đá lớn, nằm chơ vơ giữa cánh đồng
Sương gió rớt xuống ướt đầm, bao trùm đỉnh núi Chứa Chan
Đứng ngắm suối sông La Ngà, uốn mình dưới chân đồi núi
Con suối thoải dốc đá ghềnh, tĩnh lặng ngồi nghe nước reo
Cát Tiên bao la rừng già, cuối năm đổi màu thay lá
Cá Sấu lên trên phơi mình, bao giờ ra khỏi bầu non
Nhớ đất Biên Hòa, hẹn em nơi Cù Lao Phố
Bao lần đợi trông ngóng, chờ xem múa hát cung đình
Sang đất làng nghề, cùng nhau ngắm bình sứ gốm
Hiện lên trên trang vẽ nghĩ về những tích xưa
Nhớ em Tà Lài, có còn ngồi bên khung cửi
Hoa văn tay em thêu hình, mang cả tấm lòng nghệ nhân
Những hè khô nắng, non phơi sắc lá trắng ngà
Còn chăng người đi gom lá, có còn người tuốt lá buông