Người... và... một người xa rời đôi lúc..!
Cười... và... mỉm cười chúc em hạnh phúc
Bỏ lại năm tháng ta còn nợ nhau một mối ân tình nay chấm hết
Bao cơn gió phũ phàng lá vàng rơi từng bước chân in dấu vết
Đêm từng đêm mơ mơ màng màng nâng chén ly bôi anh nhấp trên môi
Đêm đơn côi sương lạnh bốn bề lối nhỏ chung đôi ai quên rồi
Là tại anh... không giữ người luôn yêu thương mình
Em giận anh, vu quy theo chồng bỏ lại nơi đây cơn gió hương tình...
Tấm thiệp hồng anh còn bỡ ngỡ khi mới chia tay vừa mới hôm qua
Câu chuyện chúng mình còn chưa bắt đầu nhưng nghe mọi người kể lại nôm na
Em theo chồng váy áo hồng người người đưa đón về xe hoa
Sao bây giờ, tan nát lòng cánh cửa phòng khóa trái sao ra
Biết là như thế nhưng tiếc là không thể để em một mình đi về
Với anh điều đó quá trễ thật sự anh vẫn chưa thoát cơn u mê
Dây dưa, say sưa anh chìm đắm vào chốn hồng nhan
Mây mưa, hay chưa?... anh vẫn còn đó một chút lòng tham
Người... và... một người xa rời đôi lúc..!
Cười... và... mỉm cười chúc em hạnh phúc
Đừng để anh thấy nước mắt em rơi khi ngày chung đôi bước cùng anh ấy
Đừng để anh thấy nước mắt em rơi khi em vẫn còn yêu thương người ấy
Đừng để anh... thấy... giọt buồn nào còn vương đâu đây
Đừng để anh thấy bao nhiêu cảm xúc khi em chính là cô dâu đấy!
Đừng để anh thấy bóng người xa khuất giữa hoàng hôn
Đừng để anh thấy anh ta dẫn lối em về chốn đó đi còn hơn
Đừng để anh thấy... em ơi hãy để hạnh phúc này úa màu
Đừng để anh thấy làm tim nhói buốc khi buồn chẳng còn chỗ chứa nào
Khoảnh khắc hôm ấy níu giữ người nhưng rồi kết quả vẫn li tan
Bởi do sai lầm chót mang quá lớn xót lại giọt lệ trên mi nàng
Bàng hoàng ngỡ ngàng chợt nhận ra sai lầm đã đi quá chớn
Cái tôi không thể xóa bỏ mâu thuẫn cả hai ngày một khá lớn
Rồi em đi theo một ai đó cuộc sống anh bổng mất tiếng cười
Tấm thiệp hồng trao tay anh nhận giây phút buốc rát đau điếng người
Cắn chặt môi trong bao uất hận đến kẻ bội bạc câu hứa thề
Giờ chẳng con đâu giữa con phố cũ năm ấy dẫn lỗi hai đứa về
Anh tuyển em về phía xa hạnh phúc anh chỉ thầm chúc trong ngậm ngùi
Biết sai lầm anh không kịp sửa tiếc nuối thì cũng đã chậm rồi
Và ngày em khoác trên mình váy cưới kèm tay anh ấy trao cả nhành bông
Môi kề môi em trao tặng họ tim anh khi ấy sao có thể đánh lòng
Và có đành không... có đành không... khi bao cố gắng mất hết rồi
Khi bao lời hứa chỉ là bịa đặt oán hận bao phủ khắp đất trời
Và có đành không... có đành không... khi bao cố gắng mất hết rồi
Khi bao lời hứa chỉ là bịa đặt oán hận bao phủ khắp đất trời
Đừng để anh thấy bóng người xa khuất giữa hoàng hôn
Đừng để anh thấy anh ta dẫn lối em về chốn đó đi còn hơn
Đừng để anh thấy em cùng ai đó kề cạnh môi mĩm cười
Cớ sao riêng anh một mình lạc lõng cô đơn giữa biển người
Đừng để anh thấy nước mắt em rơi khi ngày chung đôi bước cùng anh ấy
Đừng để anh thấy nước mắt em rơi khi em vẫn còn yêu thương người ấy
Đừng để anh...thấy... giọt buồn nào còn vương đâu đây
Đừng để anh thấy bao nhiêu cảm xúc khi em chính là cô dâu đấy...