Đôi chân lang thang em không định hướng liệu mình sẽ bước đi về đâu
Bầu trời dần tối ai sẽ dẫn lối mình em chơi vơi giọt lệ sầu
Cứ cố bước tiếp đôi chân rã rời con đường phía trước còn quá xa
Bản thân mỏi mệt tìm một lối thoát anh ở nơi đâu vang lời ca
Em cố tập quên đi quá khứ vì không thể níu một người buông
Chỉ lỗi do em đã quá ngộ nhận cứu vãn con tim đã quá muộn
Hằng sâu vết thương ở tận đáy lòng em đã quá đau vì rất đau
Một lần nữa thôi xin phút yếu lòng em sẽ xóa đi những cơn bão
Nhắm mắt kéo dài một đêm sâu mở mắt sẽ thấy một tương lai
Mọi thứ như thế đã đủ rồi bình minh hé sáng vào ngày mai
Giây phút yên bình đồng hồ tích tắc đã bao lâu rồi anh biết không
Em cũng đã quen với cảm giác ấy luôn cứ đấu tranh với cuộc sống
Trải qua bao nhiêu buồn vui lẫn lộn tiếng cười luôn ngập tràn nước mắt
Sau cùng mọi thứ cũng chấm hết đã kết thúc rồi một bước ngoặc
Người ta nói đúng tận cùng nỗi đau từ khắc bản thân sẽ buông bỏ
Hãy để quá khứ tìm về quá khứ cứ để trôi đi theo cơn gió
Mel:
Lạnh lùng đôi tay anh đành buông
Nơi đó chỉ còn lại em
Lệ tuôn rơi trào khóe mắt
Vì rằng bên nhau nhưng chẳng thể
Chẳng còn một phút đắm say bên em như lúc xưa
Anh không thể giữ em cạnh bên
Khi tình yêu trong anh đã không còn
Vậy thôi đành quên đi em ơi
Mong em sẽ mãi bình yên
Dấu hết nước mắt kia anh bước đi
Gạt hết nỗi đau cười lên nhé em
Sau tất cả khi nắng về
Mọi buồn phiền sẽ qua êm đềm
Xin em hãy cố quên đi tất cả
Ver2:
Mùa mưa năm nay đến sớm hơn như cố che đi nước mắt em
Tiếng khóc đó cũng dần khàn đi vì đêm dài niềm vui dần tắt thêm
Anh có còn nhớ cơn mưa năm trước ta còn kề vai trao vòng tay ấm
Nhưng giờ lẻ loi trên con đưỡng cũ hơi men làm em đang say lắm
Kỉ niệm ngày xưa ừ thì còn đó cơn gió lạnh buốt giờ anh đâu
Hãy nói em nghe vì sao bội ước để nơi trái tim đang lạnh sầu
Khoảng trời bình yên và hạnh phúc nhất mất anh như hóa thành màu đen
Em như én nhỏ cố sức vùng vẫy trong lồng chật hẹp đã cài then
Có lúc nào không anh nhớ lại những gì đôi ta đã từng trải
Quên anh có chắc là sẽ ổn không bước chân đến anh giờ phải dừng lại
Cô gái thiên bình yếu đuối ngày nào giờ cố gắng gượng mạnh mẽ lên
Không để ai thấy em đang gục ngã vì đang cố gắng để gạt tên
Gạt tên một người từng là duy nhất từng là thế giới nhỏ trong em
Độc bước cô đơn con đường phía trước không một tia nắng toàn bóng đêm
Nơi chân trời xa anh cùng ai khác nhất định phải bên nhau hạnh phúc
Em ở nơi này rồi cũng ổn thôi tập cho trái tim không ngã gục