Anh đã hình thành bao nhiêu thói quen... và sẵn sàng chia xa trước đó
Ngày anh tiễn chân mối tình buồn là nơi ngập tràn mưa rơi trước ngõ
Có không em bao nhiêu vui buồn... vẫn chưa dừng chân mà chỉ ghé qua
Và anh ảo tưởng sâu trong tìm thức... tình này sẽ mãi chứ không thế đâu
Rồi ngập tràn bao nhiêu hình ảnh... khi ta cùng chọn kề sát vai nhau
Bàn tay nắm sẽ mãi không buông... chẳng như bây giờ là anh say đâu
Rồi anh nhớ những lần anh bận em qua giúp anh chuẩn bị buổi sáng
Món em nấu... bữa cơm hằng ngày... anh lại ghẹo dở... em lại đuổi đánh
Anh ôm eo rồi em nũng nịu... khi đó chúng ta yêu nhau chân thành
Em lại khóc... cùng bộ phim buồn... khi ta cùng xem tình cảm chân tình
Anh đang sống trong đống quá khứ... rồi câu cửa miệng luôn là giá như
Nếu yêu em anh chọn là đúng... vậy khác chăng là ảo tưởng quá ư?
Và là nỗi đau ở nơi quá khứ... chính em đưa tay kéo anh bước ra
Rồi buông thả... lặp lại nỗi buồn... anh biết con đường phía trước rất xa
Vậy có nghĩa là em thương anh hay là vì do em thương hại
Hay do nỗi buồn từ phía người trước... trong lòng em giờ còn vương ai?
Không cần biết em yêu ai khác!
"Anh chỉ cần biết là em thương anh!..."
Từ lâu phía sau nhận lại... anh sẽ không cho em thấy đâu, người ơi...
Mình có cải vã mình anh ôm hết...
Những sai lầm thuộc về riêng anh
Dù mai có xa... thì đừng quên anh vẫn ở đây!
Thành phố hôm nay buồn lắm em, chắc là do cơn mưa vào cuối ngày
Một đoạn kí ức mà anh nghĩ phải quên, tại sao đến giờ tiếc nuối hoài
Một bản nhạc cũ được vang lên, kỉ niệm một thời mang tên em
Những hình ảnh cũ anh nghĩ đã mất nhưng mà thật ra chỉ quên xem
Dưới bóng hàng cây xanh ngày ấy, cũng trong mùa xuân như này đây
Anh đứng chờ em ở ngay đầu ngõ, thời tiết thật đẹp trời đầy mây
Không cần lộng lẫy và kiêu sa, mọi thứ đơn giản nhưng thật đẹp
Trên mọi con đường có em ngồi sau thiên hạ ra sao cũng mặc kệ
Những câu chuyện dài em thường hay kể, theo cách không đầu và không đuôi
Em thường hay quạo với cả thế giới, mỗi khi có chuyện em không vui
Mỗi khi xa nhau vì vài lý do, Facetime với nhau đến vài tiếng
Mỗi khi gặp nhau chỉ mong một ngày thời gian sẽ có được nhiều lên
Còn rất nhiều điều hiện trong trí nhớ, nhưng anh sẽ không nói ra đâu
Vì mỗi con người có một kỉ niệm, dành cho riêng mình khi xa nhau
Ngày đó đôi mươi chỉ nghĩ đơn giản, sau một thời gian sẽ lại quên
Nhưng đến bây giờ chỉ mong phép màu cho bản thân anh có lại em
Không cần biết em yêu ai khác!
“Anh chỉ cần biết là em thương anh!...”
Từ lâu phía sau nhận lại... anh sẽ không cho em thấy đâu, người ơi
Mình có cải vã mình anh ôm hết
Những sai lầm thuộc về riêng anh
Dù mai có xa... thì đừng quên anh vẫn ở đây!
Trên con đường xưa ta cùng chung lối ai đã từng nói sẽ mãi yêu anh
Và những ngày mưa ta nằm chung gối ai nói có anh em không thấy lạnh
Ánh nắng chiều tàng có anh và em hai ta cùng nhau đi dạo phố
Em hay nũng nịu muốn được anh cưng chìu, mỗi lần em khóc anh phải dỗ
Và những cuộc gọi khi trời vừa sáng với anh trở thành một thói quen
Những câu quan tâm chúc em ngủ ngon nó cũng trở thành một thói quen
Cuộc sống của anh trở nên đổi khác từ khi bên cạnh anh luôn có em
Không còn tự kỉ một mình như trước vì giờ bên anh đã có em
Nhưng chắc có lẽ thời gian thay đổi khiến người anh yêu cũng đổi thay
Điều gì khiến em đã hết yêu anh điều gì khiến em thay đổi vậy
Ngày em ra đi sầu vương mí mắt cõi lòng quặn thắt nhói từng cơn
Hạnh phúc vụt bay xa khỏi tầm tay có nỗi buồn nào còn buồn hơn
Cứ ngỡ chuyện tình mình sẽ hạnh phúc nhưng lại kết thúc với niềm đau
Cứ ngỡ hồi kết sẽ không uổng phí những tháng ngày dài mình tìm nhau
Một người thì ôm trọn mãi ký ức một người thì vứt hết về phía sau
Một người ra đi để tìm hạnh phúc một người thì ôm trọn nỗi sầu
Không cần biết em yêu ai khác!
“Anh chỉ cần biết là em thương anh !...”
Từ lâu phía sau nhận lại... anh sẽ không cho em thấy đâu, người ơi
Mình có cải vã mình anh ôm hết
Những sai lầm thuộc về riêng anh
Dù mai có xa... thì đừng quên anh vẫn ở đây!