Trời tối nhân gian mờ mịt quá
Giờ này Thái Tử định đi đâu
Chín đời mờ mịt nên ta phải
Đi để tìm ra ánh đạo mầu
Ngày mai sẽ có bao người khóc
Ly biệt thương ngài nổi khổ đau
Ta sẽ trở về khi thấy đạo
Cứu thoát nhân gian vạn khổ sầu.....
Lòng buồn nhìn trần gian,
Đau khổ trong kiếp luân hồi tử sanh.
Làm sao ta cứu cho muôn loài
Xuất gia theo đạo tìm đường giải thoát.
Lần sau cùng nhìn vợ con
Say ngủ trong đêm trường canh khuya.
Thôi ta đành dứt đi bao tình thâm.
Ngôi báo này cũng không tiếc chi cần chi.
Không còn gì ràng buộc ta, ta cắt mái tóc xanh
Ta khoát áo nâu sòng rồi rời hoàng cung đến nơi rừng sâu.
Ngồi dưới gốc bồ đề kia. Ta tham thiền ngày đêm tu hành
Quyết tâm thành đạo ta cứu đời.
Thử thách gian nguy ta không màng
Dầu cho quỷ sứ ma vương bao lần quậy phá.
Cũng không lay chuyễn được bồ đề tâm.
Thắng bao yêu tà, đạo mầu về ta
BỔN SƯ PHẬT THÍCH CA.
Hỡi … … nhân gian muôn loài đừng tham – sân si – u muội.
Từ nay gắn công tu hành để ngày mai nơi cực lạc đón ta,
để trần gian không còn khổ đau.