Lời bài hát

Ngày mưa rơi rơi, mây xám chia đôi đời
Có người, nay hóa kiếp mây trôi
Mộng xưa phai phôi, cùng nỗi nhớ không nguôi
Người đi, quạnh vắng một góc trời

Lệ ngân phu thê, trăng khuyết đi câu thề
Mình về, nơi ấy có vui không
Dù không than van, người có biết kêu than
Trời sao, bạc quá Bồ Tát à.
Đk:
Trời đã se duyên sao còn mở ra cửu tuyền
Phật pháp vô biên, sao người đời còn hóa điên
Chia cách lương duyên, oán than triền miên
Bồ Đề, có thấu nỗi oan khiên???

Tiền kiếp tu tâm, bao đời ta mới có nàng
Mà số phu thê, ai ngờ đâu chỉ đến thế
Thôi hóa mây trôi, đến bên người thôi
Cầu mong kiếp sau, lại thành đôi
Ver 2:
Tàn đông xuân sang, hoa bướm bay rộn ràng
Vắng người, tôi nhắn gió sang chơi
Tìm lên non cao, cùng mây với trăng sao
Họa môi, họa tóc, họa mắt người

Dòng sông mênh mông, hoa trắng bay ngược dòng
Đời người, có mấy lá riêu bông
Còn tôi không mong, một ai khác bên sông
Từng đêm, hàn gắn một giấc mộng

Bạn đánh giá chất lượng bản lyrics này như thế nào?
Tốt
Tệ