Mẹ yêu ơi con chúng tuyển nghĩa vụ rồi
Một năm dài thêm mười mấy tháng con đến một nơi thật xa xôi
Không có điện thoại để gọi về không xin được giấy để gửi thư
Hàng ngày mẹ chỉ viết đằng sau tờ lịch hôm nó nhập ngũ là mười tư
Rồi hai năm trời con xa quê hương con sẽ xa gia đình yêu dấu
Con sẽ không được chăm sóc cho cha không được ăn bữa cơm mẹ con nấu
Bao nhiêu hi vọng cả đời vất vả bây giờ mẹ dành cả vào con
Mai vào quân ngũ mẹ lo con thức đứng gác cả đêm chẳng ngủ ngon
Nó là tự hào của gia đình là cả niềm tin dòng họ mình
Mẹ lo con rét mỗi mùa mưa đến lũ lụt triền miên trên truyền hình
Con chẳng sợ sương gió thao trường thanh niên giám nắng mới đẹp trai
Con chẳng sợ đến mai mốt lên đường rồi nhìn bên mình chẳng còn ai
Con chỉ sợ mẹ lúc ốm đau vẫn ra đồng hái từng mớ rau
Quanh năm ngày tháng cơm với muối vừng hai mái tóc bạc ngồi với nhau
Rồi khi gió lạnh đầu gối đau hàng xóm động viên được mấy câu
Mẹ lại ra ngóng hình bóng con về nhưng rồi đợi mãi chẳng thấy đâu
Một ngày mai con đi thật xa
Một mình mẹ ngóng đông lại qua
Mãi con không về mẹ mong thầm bóng dáng con
Nhìn bầu trời kia ôi xa mù khơi
Ngày mà con đi nước mắt mẹ rơi
Chốn xa phương trời chẳng được nghe tiếng mẹ à ơi
Nghĩa vụ con đi phục vụ quê hương con biết ngày về còn xa lắm
Con biết mẹ cha sức khỏe không tốt đường đi gập ghềnh vẫn lên thăm
Mẹ à hai năm đời lính sẽ làm cho con trai mẹ trưởng thành hơn
Lương khô hàng ngày để dành đút túi mỗi khi ngồi nghỉ dốc đường chơn
Trai mới lớn 18 thanh xuân vẫn rong chơi lắm thứ bất cần
Ngày mai nhập ngũ con thành người lính áo xanh mũ cối lại nên thân
Ngày con ở nhà miếng ăn giấc ngủ cơm nước vẫn để mẹ nấu cho
Nghĩa vụ con đi nhiều đêm đứng gác con trợt lại nhớ nồi cá kho
Ngày bước lên xe mẹ òa lên khóc mẹ không chịu được lúc xa con
Con lại nhớ về kí ức khi xưa nồ nghịch dưới mưa mẹ đánh đòn
Xe dần lăn bánh giờ biệt ly mẹ khóc ướt đẫm hai hàng mi
Người yêu không đến gửi lời chia tay ngoài gia đình con chẳng còn gì
Hai đứa học cùng hẹn hẹn thề thề giờ có đám hỏi bên kia sông
Ngày mốt người ta mang trầu cau đến chỉ gửi lại con cánh thiệp hồng
Mẹ ơi con buồn nhưng con không khóc rồi con sẽ trở về mẹ ơi
Con nợ tổ Quốc hai năm xa quê nhưng con nợ mẹ cả cuộc đời
Một ngày mai con đi thật xa
Một mình mẹ ngóng đông lại qua
Mãi con không về mẹ mong thầm bóng dáng con
Nhìn bầu trời kia ôi xa mù khơi
Ngày mà con đi nước mắt mẹ rơi
Chốn xa phương trời chẳng được nghe tiếng mẹ à ơi