Khóc một mình sau tất cả những gì anh đánh mất
Mùa thu đang tới mùa đông lại sang là sự hiển nhiên trời sắp đặt
Lắng tai nghe cơn mưa mùa thu hạt mưa bên thềm rơi tí tách
Hạt mưa nhẹ rơi cho vơi đi cõi lòng mưa như đang tâm sự cùng anh
Mình anh đi về lặng lẽ con đường bây giờ đã không còn bóng ai
đôi tay lạnh cóng anh đang cố đợi chờ một chút hơi ấm của sớm mai
Giờ em là ai em là ai ở trong cuộc đời của anh vậy
Hôm qua trời vẫn nắng hồng sao giờ còn lại lạnh lẽo những làn mây
Mưa ơi mưa rơi từng hạt mưa rơi lặng lẽ ngỡ lặng câm
Nhưng khi mưa rơi sao anh lại thấy một chút nhói sâu trong cõi lòng
Cũng một đêm mưa như vậy đấy đêm ngày 19 mình gặp nhau
Trời cũng tầm tã rơi ngàn hạt mưa em đứng đợi anh đó thật lâu
Ai hứa sẽ mãi bên anh mà ta nắm tay chờ mùa đông tới
Rồi gió đã vội mang đi lời ngày xưa hứa vỡ tan theo mây trời
Người đến mang em đi người khoác lên vai em áo mới
Em bỏ lại đây một hình bóng cũ đang ngồi đếm từng hạt mưa rơi
Lạnh mùa đông mang theo những cơn gió
Hàng ngàn hạt mưa đang rơi cuốn theo giọt nước mắt ai ở trong đó
Một người đang khóc tôi biết tôi viết lên những hạt mưa rơi
Cuốn theo chút nắng cuốn theo hơi ấm cuốn theo ngàn nỗi nhớ chơi vơi
Mùa đông lại sang lặng lẽ một mình tôi đếm những hạt mưa
Tôi hỏi cơn gió gió ơi có biết phương trời xa em đã ngủ chưa
Gió không trả lời đâu gió vội bay qua bên khung cửa
Gió nhẹ hắt hiu mang đi hơi ấm mang đi hình bóng đó ngày xưa
Anh hứa với hạt mưa rằng anh sẽ không bao giờ buồn nữa
Anh hứa anh sẽ không còn phải rơi những giọt nước mắt vì ai nữa
Sẽ không còn ai phải hát những cuộc tình buồn ảm đạm như ngày xưa
Anh sẽ không còn chờ đợi ánh nắng sẽ không còn khóc đổ tại mưa
Nó đã quên mày rồi và đang hạnh phúc ở bên ai
Nó đâu bận tâm đến con tim mày khi mày đau thắt từng đêm dài
Anh tự trách duyên không phận anh đặt bàn tay lên ngực trái
Và anh lại hit một ít cỏ để mong nhìn thấy cái ngày mai
Làn khói bay trái đất quay một chút ảo giác anh ngộ nhận
Rằng nó vẫn chưa đánh cắp đi em mà em vẫn thuộc về bản thân
Nhưng không chỉ là những ảo mộng mà anh tự sắp đặt
Hạt mưa cuốn đi những thứ đẹp nhất trên bờ môi anh còn in hằn
Thôi thì mưa cứ cuốn đi hết những giọt nước mắt của tôi đi
Như là chưa một ai từng đặt chân bước qua cuộc đời của tôi khi
Khi hạt mưa ngoài trời vẫn đang lặng lẽ tí tách rơi
Đem hết kí ức thả vào cơn mưa nhưng sao cõi lòng vẫn chưa vơi
Lạnh mùa đông mang theo những cơn gió
Hàng ngàn hạt mưa đang rơi cuốn theo giọt nước mắt ai ở trong đó
Một người đang khóc tôi biết tôi viết lên những hạt mưa rơi
Cuốn theo chút nắng cuốn theo hơi ấm cuốn theo ngàn nỗi nhớ chơi vơi
Mùa đông lại sang lặng lẽ một mình tôi đếm những hạt mưa
Tôi hỏi cơn gió gió ơi có biết phương trời xa em đã ngủ chưa
Gió không trả lời đâu gió nhẹ bay qua bên khung cửa
Gió nhẹ hắt hiu mang đi hơi ấm mang đi hình bóng đó ngày xưa
Làn khói bay trái đất quay một chút ảo giác anh ngộ nhận
Rằng nó vẫn chưa đánh mất đi em mà em vẫn thuộc về bản thân
Nhưng không chỉ là những ảo mộng do anh tự sắp đặt
Hạt mưa cuốn đi những thứ đẹp nhất trên bờ môi anh còn in hằn
Thôi thì mưa cứ cuốn đi hết những giọt nước mắt của tôi đi
Như là chưa một ai từng đặt chân bước qua cuộc đời của tôi khi
Khi hạt mưa ngoài trời vẫn đang lặng lẽ tí tách rơi
Đem hết kí ức thả vào cơn mưa nhưng sao cõi lòng vẫn chưa vơi