Ta bên nhau nhớ cái thuở ban đầu, hai đứa gặp giữa trời mưa ngâu.
Em về đâu anh cho quá giang nè, lên xe anh chở cho đỡ mỏi chân.
Nhưng anh ơi nhà em xa lắm, ở bên kia đồi anh chở nổi hông.
Chỉ cần em lên xe ngồi, đồi kia cao mấy anh đạp cũng qua.
Hay là anh nói cho suông, nửa đường mệt quăn em xuống đứng bơ vơ một mình.
ĐK:...
Thật tình anh muốn làm quen, nên giờ nói thế để em vui lòng.
Chứ thương thì dù có mấy sông, dù cho mấy núi anh cũng đèo em qua.
Nhà em còn có mẹ già, mẹ em rất khó hỏi anh còn muốn đưa.
Không đưa về thưa với mẹ già, làm sao anh có được người anh thương.
Không đưa về thưa với mẹ già, làm sao anh cưới được người anh yêu.