“Thân em như thể lục bình, sóng xô gió dập lênh đênh giữa dòng”
Mang trên vài mối tình buồn qua sông dài cơn gió chướng. Duyên tình chưa định hướng mà đã trót đời yêu anh. Hương tóc xanh phai dần tàn chan đắng cay cho phủ phàng lỡ chuyến đò sang ngang. Yêu thương anh bước lầm đường bông lục bình mang sắc tím. Trông tìm nhau mấy ra bến tình mới đến vội ra đi, hương ái ân xưa nhạt nhòa cơn sóng xô lên bạc đầu khi biết mình kẻ đến sau.
Trồng trầu thời phải khai mương làm trai hai vợ anh thương không đồng. Bỏ em số kiếp long đong tủi thân phận bạc má hồng rày đây mai đó bông lục bình trôi sông. Em đi qua mấy nhịp cầu rưng rưng sầu qua mấy Bắc, ngang dòng sông Bát Sắc mà nước mắt trào tuôn rơi. Thương bến sông xưa ngậm ngùi thân nổi trôi theo cùng trời giữa sống đời tả tơi !!!