Dòng sông kia êm ái mải miết trôi cánh hoa gợn man mác
Một thanh âm sâu lắng hòa nắng xuân sáng soi thật mơ mộng
Thoảng qua trên đôi má làn gió mát khiến ta chợt xao xuyến
Từ nơi đâu xa khuất nhiều tháng năm lúc xưa chợt quay về
[Bridge]
Trời xanh thắm ngút cao xa vời vợi
Mà ta muốn nát tan trong lòng này
Ký ức qua như tỉnh giấc năm ấy từ bỏ không màng đến
Lệ tuôn xuống đây không người bầu bạn
[ĐK]
Năm tháng xưa anh đào kia trắng ngần muôn hương làm ta khắc ghi
Trong giấc mơ lời ai nói cho ta nhiều nhung nhớ
Hoa cứ bay rơi nhẹ rơi giữa trời bao la dịu êm thiết tha
Ta cớ sao không thể quên những lời thì thầm