Thế giới kia sao cứ cô đơn
Chẳng còn một người chia sẻ
Mà riêng ta bước chơi vơi
Lê chân phương xa khóe mi cay
Trầm mặc lạnh lùng chôn giấu
Chớ yếu đuối chùn chân
[Brigde]
Vẫn mong chờ ẩn nhẫn nung nấu
Đón ban mai ôm bao nỗi niềm
Gió mây ngàn cầu vồng lấp lánh
Cứ hi vọng rồi gan góc
[ĐK]
Hừng sáng xuyên ngàn tăm tối phá nát hết sợ hãi kia
Cứ bước tiếp ta cần tìm ra những đáp án của mình
Dù có đi ngược đêm tối vứt hết gánh nặng bấy lâu
Đạo nào cho riêng mình phía trước?
Dứt nỗi cô đơn, đạo nào cho ta?