Cuối cùng đã hết rồi
Người rời xa chốn mưa buồn
Vì anh ? vì em ?
Giờ cũng đâu còn nghĩa lý gì
Biết người chẳng quay về, vậy mà sao cứ hoài mong đợi
Từng yêu ai đến điên dại mà lại đâu hay anh đang lừa dối
Cần một người đến bên tôi ủi an tôi được không
Cần một người cho tôi mượn bờ vai,xin giúp tôi che đi sự yếu đuối
Cần một người nói thương tôi ,chán thành không gian dối
Vì cuộc sống vốn chẳng yên bình, vậy cớ sao duyên phận cũng mong manh
Mưa ngoài trời sao chẳng vơi, làm nước mắt không ngừng rơi, anh đang bên người ấy mà nào hay.... tim em vỡ nát
....... Phải chăng cả duyên phận cũng mong manh như cuộc sống bao trái ngang.