Hương đồng cỏ nội, hoa thơm em ngắt vội
Thanh xuân anh rối bời, tương tư về mỗi người
Ngày nhớ đêm mong, lòng mãi ngống trông
Hương đồng cỏ nội, say em chẳng nên lời
Chơi vơi giữa đất trời, mênh mang một cõi đời
Người bước lên phố thị, chợt lòng bỗng ta đố kị
Ùm hư!
Em mang làn tia nắng sáng soi anh về
Em mang một câu hát gửi trao câu hẹn thề
ĐK:
Em đi theo phồn hoa thắm
Anh nơi quê lòng. lo lắm
Em sẽ thay lòng, thay đổi
Anh trai quê, làm sao với
Nàng hỡi chớ quên hương đồng cỏ nội
Hu hú hu
Câu ca dao mẹ cha hát
Quê ta hương đồng bát ngát
Anh thích em chẳng son phấn
Vì anh là con người bình dân
Lụa gấm nhung hoa, cũng thua ngọc ngà
Vì anh, anh, anh thích hương đồng cỏ nội
Rap:
Hơn 26 cái nồi bánh chưng, khoai sọ vẫn chưa một lần được thóc lọ
Vẫn cô đơn những đêm dài, vẫn miệt mài những sớm hôm
Em giờ ở đâu, anh chưa biết tên
Ta lạc khá lâu, sao chưa đến bên
Em như giọt sương sớm mãi luôn dịu êm
Em xa làng quê cũ anh nghĩ em đã quên