Của mình đâu mà mất
Của mình đâu mà buông
Chẳng có gì của ta
Sao dụng công được mất
An nhiên như gió thoảng
Tưới mát khắp hư không
Đâu dại gì mà vướng mắc
Để cột chân, cột tay
Chỉ mượn có chút thôi
Gần đến hẹn phải trả
Sao lại còn ôm xác
Nghĩ của tôi, của ta
Hạnh phúc cũng giả tạm
Khổ đau cũng giả tạm
Sao quyến luyến làm chi
Vào thọ hưởng giả tạm
Cất chân bước sẽ tới
Hãy chánh niệm mà đi
Chẳng lo lắng băn khoăn
An nhiên mà vui bước đi
Dũng mãnh để mà bước
Ngang nhiên để mà tiến
Tâm đại bi trên đỉnh
Hành trang đã đủ đầy
Dòng truyền thừa đã có
Đạo sư đã dẫn đường
Vậy hứa hẹn làm chi
Cho khổ đau tâm trí
Cực lạc luôn bên ta
Như Pháp Duyên Nhiệm màu
Áo phao đã đến tay
duyên đến là đại phước
Vô thường như sợi chỉ
lơ lững treo trên đầu
Dây chỉ cần cắt đi
suy tính gì cũng hết ...
Đại từ và đại bi
Đại hỷ và đại xả
Đại dũng sẽ thành công
Thoát khổ đau đại kiếp