Hồn lỡ xa vào đôi mắt em, chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm, thầm ước nhưng nào đâu dám nói, khép tâm tư lại thôi, đường hoa vẫn chưa mở lỗi.
Đời lắm phong trần tay trắng tay, trời đông ngại gió lùa vai gầy, lầu kín trăng về không lối chiếu, gác cao ngăn niềm yêu, thì thôi mơ ước chi nhiều.
Bên nhau sao tình xa vạn lý, cách biệt mấy sơn khê, ngày đi mắt anh xanh biển sâu, mắt em rưng rưng sầu, lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu.
Đường phố muôn màu sao thiếu em, về đâu làn tóc xõa bên rèm, lầu vắng không người song khép kín, nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi thềm.
.
.
.
.
Đời lắm phong trần tay trắng tay, trời đông ngại gió lùa vai gầy, lầu kín trăng về không lối chiếu, gác cao ngăn niềm yêu, thì thôi mơ ước chi nhiều.
Bên nhau sao tình xa vạn lý, cách biệt mấy sơn khê, ngày đi mắt anh xanh biển sâu, mắt em rưng rưng sầu, lặng nghe tiếng pháo - tiễn ai qua cầu -> Đường phố muôn màu sao thiếu em, về đâu làn tóc xõa bên rèm, lầu vắng không người song khép kín, nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi thềm.
Lầu vắng không người song khép kín, nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi thềm...
Lầu vắng không người song khép kín, nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi thềm...