Màn đêm lạnh giá, hay đời tôi lạnh giá, tôi bước đi âm thầm biết đi đâu về đâu?
Côi cúc bơ vơ, không còn ai nữa xót thương cho tình tôi.
Còn đâu hạnh phúc khi người yêu vội bước theo gót chân cao sang, bỏ quên ân tình xưa.
Tôi biết thân tôi không còn chi nữa còn gì đâu lưu luyến, tôi biết đời tôi là quạnh hiu.
Đk; Đêm nay không ai nâng chén rượu tình, không ai ân ái mặn nồng chạnh lòng tôi nhớ người yêu.
Ngày xưa ! ai mơ dưới ánh trăng vàng, ai mơ xây đắp duyên nồng tội tình gì mà em đỗi thay, yêu em tôi đâu toan tính điều gì, tôi đâu hay biết được rằng một ngày em dối lừa tôi. giờ đây tôi mang kiếp sống đọa đày không ai vây lấy bên mình, nâng chén tình một mình tôi uống, uống cho đời không còn quạnh hiu.