À Ời à ơi. Đồng Đăng có phố kì lừa, có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh. Ai lên xứ Lạng tìm anh tiếc công bác mẹ (ớ) sinh thành ra em. Tay cầm bầu rượu nắm nem mải vui quên hết (ớ) lòi em dặn dò. Gánh vàng đem đổ sông Lô đêm nằm mê tưởng (ớ) đi mò sông Thương. À ời hà à ơi. Thằn cuội ngồi gốc cây đa bỏ trâu ăn lúa (ớ nó) gọi cha ời òi. Cha còn cắt cỏ trên đồi. mẹ còn cưỡi ngựa đi mời (à) quan viên. À ời, à à à ơi. Bồng bồng mẹ bế con sang đò dọc quán cấm đò ngang quán chèo, muốn sang thì bắc cầu Kiều, muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy. Bồng bồng cõng chồng đi chơi, ra tới chỗ lội (í a) em đánh rơi mất (à) chồng, ai có thương thì cho mượn chiếc gầu sòng để tôi tát nước (ớ)vớt chồng tôi (à) lên.À hời, à ơi. Cái cò mà đi ăn đêm đậu phải cành (à) mềm nhào cổ xuống (à) ao. Ông ơi ông vớt tôi vào ông nỡ lòng nào ông lại xào măng, có xào thì xào nước trong, đừng xào nước đục (ớ) đau lòng cò con.À à ời, hà hà ơi.