Con vẫn nhớ ngày thơ, tiếng ru mẹ đưa bên nôi ầu ơ,
Cho con giấc say tròn, mẹ vẫn thao thức bên con.
Con vẫn nhớ hình dung, bước chân chập chững đi không tập trung,
Vấp ngã có tay mẹ, luôn chăm sóc chở che.
Cứ thế tháng ngày trôi, những dấu yêu khi xưa đâu rồi,
Khi mà con lớn khôn, cứ thế phai phôi theo thời gian tuổi mẹ ngày càng nhiều hơn.
Đã đánh đổi vì con, da trắng môi son nay đâu còn
Ngày qua ngày thêm héo hon, mỗi bước chân con qua đều luôn có mẹ kề bên con
Cần bao nhiêu lần mơ mộng, bao lần hy vọng, bao đợi mong để quay trở về.
Để tìm thấy bình yêu và đến sẻ chia để cho bờ vai mẹ bớt nặng nề
Ngày xưa vấp ngã con khóc nhè, rồi cãi vã trong lòng não nề.
Để cho con biết những cảm giác khi yêu trông mong cô đơn chơi vơi vì mải mê
Khi xưa, hôm nay, hay cho mai sau con vẫn bé xíu vụng về
Nhút nhát yếu ớt khóc lóc mít ướt vô tư trong mắt của mẹ ….
Bé con của mẹ.
Con vẫn nhớ ngày trước,cứ nắm chặt đôi tay không chịu buông.
Nước mắt cứ thế tuôn,đứng mãi trước sân trường.
Con vẫn nhớ ngày ấy,vết chai sần mang theo trên bàn tay
Nuôi con lớn từng ngàychăm lo đến sau này.
Thời gian thấm thoát thật mau,mái tóc xanh hôm nay phai màu,
Tuổi xuân bỏ quên phía sau. Suốt bấy lâu bên con dù bao khó nhoc chẳng một câu
Rồi cứ thế tháng ngày trôi,con lớn khôn như bao nhiêu người.
Tuổi xuân mộng mơ lúc đôi mươibiết nhớ nhung, ghét, yêu, hờn ghen , ngóng đợi là như thế