nhìn những hạt bụi trong gió rơi
không ai phát hiện sự tồn tại của nó tự do biết bao
nhưng thế giới này lại yêu thích sự náo nhiệt
không dung nạp sự nhàn rỗi như tôi
không nên một mình bơ vơ
chỉ có tôi ở mãi sa mạc yên tĩnh, chờ đợi hoa nở rộ
chỉ có tôi thấy sự hạnh phúc của người khác , lại cảm thấy cảm khái
vậy để tôi nghe đạo lý trời cao lại không muốn thấu hiểu
có gì nên - không nên
cư ngụ trong trẻ tim tôi là đứa trẻ *có tuổi*
nếu như thế giới nghe không hiểu, chỉ còn hình bóng trò chuyện
có phải chăng chỉ có mình tôi
tự hỏi tại sao
ngày mai lại tươi sáng
không tìm thấy hài cốt của tuổi thơ trong làng khói
chỉ có tôi ở mãi sa mạc yên tĩnh, chờ đợi hoa nở rộ
chỉ có tôi thấy sự hạnh phúc của người khác,lại cảm thấy cảm khái
vậy để tôi nghe đạo lý trời cao không muốn thấu hiểu
chỉ có tôi - chính là tôi
rất kì quặc, đang cảm khái
những cơn gió thổi qua, tại sao không trở lại
những cơn gió qua đi không trở lại
buồn - không buồn
tê liệt nhanh đến vậy
nên - không nên
có thể chậm dần
cười chân thành, khóc thật sự
tại sao cảm xúc lại để cho thế giới an bài
tôi chính là tôi, tôi chỉ là tôi
chỉ một màn bụi bặm
từng đợt gió thổi qua
gió một đi không lại
có thể chậm dần