Xăm lên bờ vai mấy chữ "anh em ta một nhà"
Dẫu phong ba bão giông anh em phải cố gắng vượt qua
Rượu mừng hôm qua vẫn uống, toàn những lời hứa xuông
Để nay ai rơi nước mắt, thoáng chốc đau buồn !!!
Huynh huynh đệ đệ, nhếch mép khinh chê khi cơ hàn
Tay xua, chân đuổi đi, vinh quang ngày xưa cũng rẻ bán
Miệng cười, tay đấm, nhắm mắt, cảm nhận từng nỗi đau
Tại sao anh em như thế phụ lòng nhau?
ĐK:
Vì đời chỉ cần chữ danh, chữ nghĩa tình chỉ còn trong tranh
Ngày xưa khắc bút thêu hoa tứ tung "độc hành"
Đêm cô đơn tịch liêu, ngồi dưới trăng khuya hắt hiu
Phải chăng lúc trước ta từng mộng phiêu diêu ?
Nhìn người đời tàn sát nhau, cũng chữ tiền, mà đổi thay mau
Rồi tranh chấp, dẫm lên nhau, khiến bao người đau
Đời ta bao năm về sau, dù trải qua bao bể dâu
Thì nhắm mắt có mấy ai trọn vẹn đâu!