Dân ca quan họ Bắc Ninh
Giữa tối í cái đêm hôm à rằm là cái sáng í sáng giăng ư hự xuông, sáng cả cái đêm hôm à rằm.
Nửa đêm i tang tỡnh về sỏng í nửa đêm a lý tớnh về sỏng để giăng bằng là cỏi ngọn cõy tre là anh cú yờu em, cho trọn cú mấy một à bề, a la hự ới hư a la hự hời hư.
Để em i tang tình thơ thẩn í để em a lý tình thơ thẩn, để ngồi kề là dưới bóng ông trăng là cái sự tình này, người ơi có thấu đến chúng em chăng a la hự ới hư a la hự hời hư.
Để em i tang tỡnh chờ đợi í để em lý tỡnh chờ đợi, để bóng giăng là em chịu sầu là cái bối tương tư. Một i nhịp có mấy đôi ba cầu, a la hự ới hư a la hự hời hư.
Bắc Nam i tang tỡnh đôi ngả í, Bắc Nam a lý tỡnh đôi ba ngả, để chịu sầu là cái đôi ba nơi, là cái con chim khôn, chết i mệt có mấy về à mồi, a la hự ới hư a la hự hời hư.
Người khôn i tang tỡnh chết mệt ứ , người khôn a lý tỡnh chết mệt, để về nhời, nhời nhỏ to là cỏi bến sụng kia, cú lỳc cú mấy nhỡ à đũ, a la hự ới hư a la hự hời hư.
Lời thơ:
Giữa tối hôm rằm,
Nửa đêm về sáng giăng bằng ngọn tre.
Anh có yêu em cho trọn một bề,
Để em thơ thẩn ngồi kề dưới bóng ông trăng.
Để em chờ đợi chịu sầu tương tư.
Một nhịp đôi, ba cầu,
Bắc nam đôi ngả, chịu sầu đôi ba nơi.
Con chim khôn chết mệt về mồi,
Người khôn chết mệt về nhời nhỏ to.