Năm tháng xa làng quê
Con đến nơi đô thành
Nay con đã trở về tìm mẹ hiền chốn xưa nơi làng quê
Hỡi ơi nát tan cõi lòng ngày trở lại không thấy bóng mẹ đâu
Mẹ hiền nơi nào nơi nào mẹ hỡi có nghe con khờ gọi từng tiếng xót xa
Gió mưa xé tan cõi lòng vu Lan về mẹ đã xa ngàn khơi
Ai nỡ chia đôi đàng con phận nghèo giờ phải thêm mồ côi
Ngày đi con hứa vu lan sẽ quay trở về làng quê, để nhớ thương không còn nặng mang
Thăm mẹ hiền nhưng giờ quạnh hiu
Gió mưa giông lạnh lùng đầu sông
Sao bỏ con mẹ ơi! Sao bỏ con cho đành
Năm tháng nơi đô thành chưa một lần phút giây nào nguôi
Con luôn nhớ thương quê nhà nơi có mẹ già chiều xuống ra ngồi trông
Nhà nghèo con đành con đành xa xứ đến nơi xa lạ tìm kiếm chút tương lai, mai đây sẽ quay trở về để trọn lòng chữ hiếu đạo làm Nhưng có ai đâu ngờ mẹ bây giờ cách xa một dòng sông
Còn đâu câu nói yêu thương mỗi khi đêm về ngồi quanh, gió lao xao thổi lùa qua song
Bên ngọn đèn từng lời mẹ khuyên, vu lang buồn con về quạnh hiu!