Chiều mưa biên giới anh đi về đâu?
Sao còn đứng ngóng nơi Giang đầu.
Kìa rừng chiều âm u rét mướt,
Chờ người về vui trong giá buốt,
Người về bơ vơ.
Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang,
Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn.
Cờ về chiều tung bay phất phới,
Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ bầu trời xanh lơ.
Đêm đêm chiếc bóng bên trời,
Vầng trăng xẻ đôi vẫn in hình bóng một người.
Xa xôi cánh chim tung trời,
Một vùng mây nước cho lòng ai thương nhớ ai.
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều nay.
Lưng trời nhớ sắc mây pha hồng.
Đường rừng chiều cô đơn chiếc bóng,
Người tìm về trong hơi áo ấm gợi niềm xa xăm.
Người đi khu chiến thương người hậu phương.
Thương màu áo gởi ra xa trường.
Lòng trần còn tơ vương Khanh tướng,
Thì đường trần mưa bay gió cuốn còn nhiều anh ơi.