Con đường ngày xưa hai chúng ta quen nhau vô tình.
Con đường chiều mưa em nhìn anh làm anh xao
xuyến.
Ánh mắt ấy như đã quen nhau ta vấn vương từ giây phút đầu, nụ cười em như muôn ngôi sao
khiến anh ngỡ ngàng.
Trôi dần thời gian hai chúng ta yêu nhau êm đềm. Ôm chặt bờ vai mong ngày mai mình không xa cách.
Lúc thức giấc anh chỉ mong sao trông thấy em kề bên tươi cười, rồi niềm vui trôi đi quá nhanh hai ta biệt ly.
Nghìn trùng xa cách em và anh hai trái tim ở hai phương trời, ngày biệt ly mưa buồn rơi ở trên khóe mi.
Nghìn trùng xa cách mong ngày mai anh với em có khi gặp lại, mình lại đi chung với nhau trên một con
đường.