Nửa đêm nằm nghe cô đơn day dứt xác hồn tôi Vì tôi yêu ai rồi cũng đớn đau âm thầm một mình Tình nhân hỡi bao nhiêu nỗi chờ mong sao vẫn không được gì? Phải chăng thân phận con gái như nước cuốn bèo trôi Vì đâu người gieo cô đơn cho kiếp phận hồng nhan Ngày mai xe hoa một chuyến đón đưa ai về nhà chàng Tình yêu đó tôi ôm ấp từng đêm Sao bỗng nghe mặn môi Nỗi cô đơn sao mình tôi gánh sầu thương cho kiếp người Yêu ai, tôi chẳng cần giàu sang, Tôi chỉ cần tình yêu không gian dối, không lọc lừa Và tôi mong manh nhỏ bé chỉ mong kẻ chở che Yêu ai, tôi chẳng cần phồn hoa, Tôi đặt trọn niềm tin, yêu tha thiết yêu đậm đà. Ngờ đâu anh đem sầu oán, từng đêm ướt lệ nhòa Đời tôi luôn cô đơn khi yêu quá người ơi Giờ đây tim tôi rạn vỡ khóc thương duyên phận bẽ bàng Tình nhân hỡi gieo chi nỗi sầu thương Cay đắng tấm thân gầy Xót xa thay yêu ai rồi cũng ngập trong nỗi cô đơn