Đêm nay nghe tiếng mưa con ngồi đây nhớ mẹ.
Ở quê nhà,mẹ bây giờ biết sống ra sao?
Tuổi 12 con phải xa gia đình
Côi cút thân 1 mình nơi xứ lạ người xa.
Đêm nay nghe tiếng mưa lòng con sao nức nở...
Tủi thân con khờ no đói biết nhờ ai.
Đời nổi trôi đâu biết đến ngày mai
Nước mắt con tuông trào ôi nhớ mẹ làm sao
Mẹ ơi, mẹ ơi...!
Con mong sao năm tháng xưa quay về
Để được ngồi bên mái ấm của tình thương
Để được nghe câu hát mẹ ru con
Bên mái tranh lạnh lùng nhưng thấm đượm tình thương.
“Hò ơi…Dí dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo rập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời”
Qua bao năm tháng trôi đời bao nhiêu biến đổi
Tóc mẹ đã 2 màu vì dãi nắng dầm sương
Rồi từng đêm mưa rơi thêm nhớ thương
Nước mắt con tuông trào ôi nhớ mẹ làm sao....!