Sương khói sương, mây ngàn mây
Kìa bóng ai hao gầy có hay
Ai vấn vương, ai còn thương
Như bức tranh ngày mình biệt ly
Em nhớ ai, em chờ ai
Dẫu chẳng thể cùng đón tương lai
Nơi chiến trinh, vương chút tình
Giọt đào ai chảy ướt thân mình
Chàng giờ như tia nắng, như ánh sương cuối trời
Nhẹ nhàng trôi đến nơi xa vời
Chàng giờ như sương khói, là sao sáng hay mây
Chẳng còn duyên gặp ở kiếp này
Chàng về nơi chinh chiến, ngược xuôi khắp bao miền
Lúc ra đi có mang nỗi niềm riêng
Đèn dầu lập lòe sáng, vì ai đang lặng thinh
Cả đời mà trông theo một bóng hình
Em nhớ ai, em chờ ai
Dẫu chẳng thể cùng đón tương lai
Nơi chiến trinh, vương chút tình
Giọt đào ai chảy ướt thân mình
Chàng giờ như tia nắng, như ánh sương cuối trời
Nhẹ nhàng trôi đến nơi xa vời
Chàng giờ như sương khói, là sao sáng hay mây
Chẳng còn duyên gặp ở kiếp này
Chàng về nơi chinh chiến, ngược xuôi khắp bao miền
Lúc ra đi có mang nỗi niềm riêng
Đèn dầu lập lòe sáng, vì ai đang lặng thinh
Cả đời mà trông theo một bóng hình
Bóng hình ai khuất sau chân mây
Để mình em ngóng trông nơi đây nhớ người
Đợi mong ai có hay
Giọt lệ rơi bỗng khóe mi cay
Cho bao nhiêu nỗi đau lấp đầy
À ơi……..à ơi……..
Người ra đi xa mãi, ai níu ai ở lại
Ngồi lặng im suốt nương canh dài
Cả một trời nhung nhớ, người như là bài thơ
Cả đời này ta vẫn mãi mong chờ