Đêm một mình ôm bao đắng cay
Uống với đêm vài ly để thấy ta say
Say vì người con gái không may
Vương vấn một người mang đến những phiền muộn.
Bước thẫn thờ trong cơn bão giông (Vẫn một mình em khóc trong đêm )
Đời em héo duyên nợ trả đến bao giờ (Vẫn một mình em lặng lẽ cô đơn tủi hận)
Nâng chén say bao nhiêu chén đắng
Là bao nỗi đau em rót chưa vơi lại đầy
Tuổi hai mươi em dành hết cho ai
Đánh đổi thanh Xuân em nhận lấy gian truân
Khóc trên đôi vai anh đã bao giờ con tim
Em tồn tại bóng hình anh
Bao yêu thương hôm nay anh dừng lại
Lặng thầm bao lâu khóc trong lòng ai thấu
Khi cơn đau đọa đầy lòng dặn lòng phải quên
Để chẳng còn thức giấc trong đêm dài