Hò hơ ơ....
Mẹ cha như chiếc lá vàng đun đưa trước gió
Chứ đun đưa trước gió biết ngày nào rơi.
Cây khô đâu dễ mọc chồi
Cha mẹ già rồi đâu dễ sống đời với con
Còn cha còn mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đàn đứt dây.
Một mai đây cha mẹ xa rồi
Thân con trơ trội giữa đời bơ vơ
Đường trần không cha vắng mẹ một ngày
Ai khuyên ai nhủ lo từng giấc ngủ miếng ăn.
Những đêm trở lạnh canh dài
Còn ai sửa gối kéo mền đắp cho.
[ĐK:]
Con nay khôn lớn nên người
Mẹ cha như bóng nắng chiều hắt hiu
Còn lại bao nhiêu thời gian con báo hiếu
Khó mong đáp đền hết nỗi gian lao.
Ơn cha như núi lưng trời
Nghĩa mẹ như nước sông ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ con ghi lòng mẹ cha ơi!