Hò ơ...ơ...ơ... em lên phố thị vì ai, bao nhiêu thương nhớ dãi dầu nắng mưa, để khi chim sáo quay về, mới hay chim sáo bẻ bàng vì aiiiiiiiiiiiiiiiiiii iiiiii.
Có những cánh cò, đưa em về về miền Tây, nhớ đám lục bình trôi dạt nơi nhánh sông, nghe câu ca nào mặn nồng nơi đất quê, qua đây thương bậu, bậu còn thương qua...
Xuống chuyến xe đò, qua phà con nước lớn, áo mới em về vẫn màu da bắp non...ai hay ân tình đã vội theo cánh chim, thời gian phai màu nên lòng người sang sông...
Người tình quê hỡi người tình quê, chim quyên đau lòng kêu nhớ bạn tình chung, về miền Tây phà xe xa lắc xa lơ, bậu không quên bạn, sao bạn đành quên em
Về miền Tây có ai về miền Tây, nhớ mấy câu hò thương lắm lục bình ơi... Đời phù du buồn sao kiếp sống lênh đênh, ai ru câu hò nghe nát lòng miền Tây......